Má lúm đồng tiền là kết quả của một biến đổi nhỏ trong cấu trúc cơ zygomaticus major, cơ chính đảm nhiệm việc nâng khóe miệng khi cười. Ảnh minh họa
Má lúm đồng tiền là kết quả của một biến đổi nhỏ trong cấu trúc cơ zygomaticus major, cơ chính đảm nhiệm việc nâng khóe miệng khi cười. Thông thường, cơ này chạy dọc từ xương gò má đến khóe miệng. Tuy nhiên, ở những người có má lúm, cơ này bị chia thành hai bó riêng biệt từ khi mới sinh.
Khi cười, sự co rút của hai bó cơ này kéo theo vùng da ở giữa, tạo nên vết lõm đặc trưng trên má. Biến đổi cấu trúc này thường mang tính di truyền, và má lúm đồng tiền thường không rõ ràng khi còn nhỏ, nhưng sẽ dần hiện rõ hơn khi cơ zygomaticus phát triển theo tuổi tác.
Má lúm đồng tiền thường xuất hiện trong các gia đình, gợi ý về khả năng di truyền từ cha mẹ sang con cái. Tuy nhiên, chưa có bằng chứng khoa học nào khẳng định điều này và các gen cụ thể liên quan đến má lúm vẫn chưa được xác định.
Má lúm đồng tiền có thể xuất hiện ở một hoặc cả hai bên má, từ lúc mới sinh hoặc muộn hơn trong thời thơ ấu. Đặc điểm này có thể biến mất khi trưởng thành hoặc tồn tại suốt đời tùy vào từng người.
Má lúm đồng tiền có thể là một đặc điểm di truyền, thể hiện qua việc các thành viên trong cùng một gia đình, qua nhiều thế hệ, sở hữu những chiếc má lúm đồng dạng. Ví dụ, có gia đình mà anh chị em, bố mẹ, chú bác, ông bà và thậm chí cả ông cố đều có má lúm đồng tiền giống hệt nhau. Tuy nhiên, cũng có những gia đình mà chỉ một số thành viên có má lúm, trong khi những người khác thì không, và đặc điểm này có thể không xuất hiện ở các thế hệ sau.
Má lúm đồng tiền hình thành do yếu tố di truyền hoặc cấu trúc cơ mặt thường sẽ tồn tại vĩnh viễn. Ảnh minh họa
Má lúm đồng tiền có thể xuất hiện tạm thời do sự tích tụ mỡ thừa, đặc biệt là ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ. Khi lượng mỡ giảm đi, chẳng hạn như khi trẻ lớn lên hoặc người trưởng thành giảm cân, má lúm đồng tiền cũng có thể biến mất.
Tuy nhiên, má lúm đồng tiền hình thành do yếu tố di truyền hoặc cấu trúc cơ mặt thường sẽ tồn tại vĩnh viễn. Dù vậy, chúng có thể mờ dần theo thời gian do quá trình lão hóa hoặc thay đổi trọng lượng cơ thể.