(ĐSPL) - S?nh ra chưa đầy 13 tháng, bé Hoàng Ph? Hùng đã mang trong mình căn bệnh ung thư máu. Tưởng rằng đã không còn hy vọng nhưng vớ? nghị lực ph? thường, trong 6 năm dà? đằng đẳng, cậu bé đã gống mình chống chọ? vớ? bệnh tật và sống sót một cách kỳ d?ệu, kh?ến nh?ều ngườ? ở vùng quê này nể phục, và đặt cho b?ệt danh “s?êu nhân”.
Hàng trăm lần truyền hóa chất
Năm 2007, đứa con tra? Hoàng Ph? Hùng s?nh ra trong n?ềm hạnh phúc của ha? vợ chồng chị Trần Thị Thêm (SN 1982) và anh Hoàng Văn Hả? (SN 1977). Mặc dù, k?nh tế g?a đình khó khăn nhưng g?a đình lúc nào cũng đầy ắp t?ếng cườ?. Tuy nh?ên, kh? bé Hùng vừa tròn 13 tháng tuổ?, bắt đầu tập đ? những bước đ? đầu t?ên, thì cũng là lúc, căn bệnh ung thư quá? ác lạ? hành hạ em.
Năm 2008, Ph? Hùng lên cơn sốt, vợ chồng chị Thêm đã đưa con đến Trạm Y tế xã để k?ểm tra. Tạ? đây, các bác sỹ cho b?ết: “Đây là tr?ệu chứng mọc răng của trẻ”. Nhưng hơn một tháng sau, anh chị thấy bụng con to hơn bình thường nên đưa đến Trung tâm Y tế huyện khám. Tạ? đây các bác sĩ cho b?ết: “Máu của Hùng có vấn đề” và g?ớ? th?ệu sang Bệnh v?ện Nh? Nghệ An gấp. Bệnh v?ện Nh? Nghệ An cũng kết luận tương tự.
Đoán con mắc bệnh nan y, vợ chồng chị Thêm vay mượn t?ền và x?n chuyển con ra Bệnh v?ện Nh? T.Ư. Các bác sỹ ở đây cho b?ết Ph? Hùng có bệnh l?ên quan đến máu cần phả? làm các xét ngh?ệm để b?ết cụ thể hơn. Tạ? đây, bé Ph? Hùng được làm tất cả các xét ngh?ệm từ thử máu đến chọc tủy.
Kh? nghe các bác sĩ thông báo, Hùng bị “bạch cầu cấp thể lympho, nguy cơ cao” (một hệ ung thư máu), vợ chồng chị Thêm vẫn không t?n đó là sự thật. Chỉ kh? bác sỹ đưa kết quả xét ngh?ệm, chị Thêm mớ? t?n và ngất ngay tạ? chỗ, còn anh Hả? tay vẫn bế con nhưng đứng chết lặng. Mớ? 13 tháng tuổ?, nhưng Ph? Hùng phả? trả? qua hàng loạt xét ngh?ệm, nh?ều lần lấy máu và t?êm truyền đau đớn trên g?ường bệnh. “Nhìn con đau đớn tô? như đứt từng khúc ruột. Mớ? 13 thang tuổ? nhưng phả? trả? qua b?ết bao nh?êu lần xét ngh?ệm, lấy máu. Tô? không thể nhớ có bao nh?êu mũ? t?êm trên cơ thể bé nhỏ của Ph? Hùng. Kh? t?êm theo định kỳ, kh? thì t?êm đột xuất. Có buổ? t?êm một mũ? hóa chất, ha? mũ? kháng s?nh và truyền dịch nhưng hễ sốt đột xuất là phả? t?êm ngay”, anh Hả? ch?a sẻ.
Số lượng mũ? t?êm nh?ều đến mức kh?ến Hùng phát sợ, nhưng dần cũng thành quen và bất cứ kh? nào có yêu cầu, Hùng đều cố gắng chấp nhận. R?êng lúc chọc tủy, bở? nhìn thấy mũ? k?m dà? tớ? 10cm nên Hùng hoảng sợ và khóc thét lên. Tuy nh?ên, kh? bác sĩ vừa rút mũ? k?m là Hùng lạ? cố nín để cho bố mẹ an lòng.
Muốn đ?ều trị căn bệnh dứt đ?ểm thì phả? chuyền hóa chất, nhưng trong quá trình dùng hóa chất, các bác sỹ cho b?ết, khả năng tử vong vẫn rất cao do tác dụng phụ của hóa chất. Hoặc nếu không chữa trị thì phía bệnh v?ện sẽ t?ến hành 1 lần truyền máu rồ? trả cháu về sống được ngày nào hay ngày đó.
Vừa nghe thấy vậy, ta? chị Thêm như ù đ? nhưng chị trả lờ? nhanh chóng, “x?n bác sỹ hãy truyền hóa chất cho con tô?, chỉ cần còn 1 cơ hộ? cũng phả? thử”. Ph? Hùng được đưa vào truyền hóa chất và cuộc ch?ến vớ? căn bệnh ung thư máu của cậu bé 13 tháng tuổ? chính thức bắt đầu. Trong suốt 2 năm đ?ều trị tạ? bệnh v?ện nh?, Ph? Hùng tỏ ra rất k?ên cường, chỉ những lần đầu bị chọc tủy Hùng hét lên vì đau đớn nhưng những lần sau em lặng lẽ chịu đau như chấp nhận số phận đã an bà? bé phả? chịu như vậy.
Nghị lực ph? thường
Gần ha? năm trờ? ăn cơm bệnh v?ện, cho đến năm 2010 là lần mà chị Thêm thực sự cảm g?ác mình có được n?ềm t?n từ đứa con thơ dạ?. Chậm rã?, chị Thêm cho b?ết: “Trong l?ệu trình đ?ều trị, Hùng phả? chuyền hóa chất định kỳ mỗ? tuần một lần. Lần đó, sau kh? truyền hóa chất chỉ trong vòng 1 đêm Hùng sụt mất 3kg. Đến cả ha? vợ chồng tô? không t?n đó là con mình, chúng tô? cứ chạy và gọ? tên con khắp hành lang bệnh v?ện. Hùng ngồ? phía sau ch?ếc ghế lên t?ếng trả lờ? bố mẹ, con ở đây. Nhìn con, ha? vợ chồng tô? òa khóc, thấy vậy Hùng đã ôm tô? và nó? “bố mẹ đừng khóc, con vẫn còn sống mà, con sẽ cố gắng để chữa bệnh”. Nghe những lờ? đó của con, tô? như vững tâm hẳn, đến Hùng còn có n?ềm t?n như vậy, tạ? sao tô? lạ? không?”.
Ph? Hùng rất b?ết thương mẹ cậu bé thường xuyên động v?ên mẹ cố gắngTrong một lần khác, kh? b?ết bố mẹ phả? chạy vạy, vay t?ền để chữa bệnh cho mình, Hùng ôm mẹ thủ thỉ: “Mẹ cố gắng chữa khỏ? bệnh cho con mẹ nhé, sau này con lớn con sẽ k?ếm t?ền trả cho mẹ mà”. Nghe vậy, chị Thêm ứa cả nước mắt. Bằng động lực, n?ềm t?n và tình thương con, vợ chồng chị Thêm quyết định bán căn nhà nhỏ vớ? g?á 70 tr?ệu để có t?ền trả nợ và chữa bệnh t?ếp cho Ph? Hùng. Sau 2 năm nằm đ?ều trị tạ? BV Nh? Trung ương, Hùng được chuyển về BV Nh? Nghệ An để t?ếp tục đ?ều trị. Đến tháng 4/2012, Hùng chính thức được về nhà để theo dõ?.
Bà Hoàng Thị Luân (79 tuổ?) bà ngoạ? của Hùng cho b?ết: “Thằng bé thế mà dũng cảm lắm, t?êm b?ết bao nh?ều lần mà nó không kêu đau đâu. G?ờ đang trong thờ? g?an theo dõ? bệnh, dù mớ? 6 tuổ? nhưng thằng Hùng nó có ý thức lắm, mỗ? kh? thấy đau hay khó chịu trong ngườ? là nó đều nó? vớ? mẹ và g?ục mẹ đưa đ? khám ngay”. Dần dần, hàng xóm cũng h?ểu và thương cho Hùng, nh?ều ngườ? kh? b?ết chuyện còn khâm phục cậu bé 6 tuổ? này bở? ý chí mà em có được. Cuộc sống g?a đình còn nh?ều khó khăn nên chị Thêm phả? mua cá về để bỏ mố? k?ếm lờ?. Dân chà? b?ết được hoàn cảnh của chị, a? cũng thương, cứ mỗ? lần đ? lấy cá, có ngườ? còn để dành cho chị một bọc cá ngon bảo chị đưa về cho Ph? Hùng bồ? dưỡng.
Ph? Hùng g?ờ đây đã trở lạ? vớ? cuộc sống hàng ngày, em cũng h?ếu động và cậu bé mang căn bệnh ung thư ngày nào g?ờ đã nghịch ngợm như bạn bè cùng lứa. Vợ chồng chị Thêm chỉ mong rằng, qua 4 năm nữa bệnh của Hùng sẽ không bị tá? phát và cháu sẽ sống cùng bố mẹ và em tra?. Qua hè này, cậu bé “s?êu nhân” Hoàng Ph? Hùng sẽ bước chân vào lớp 1.
Ph? Hùng g?ờ rất ngoan và h?ếu độngCh?a tay cậu bé Ph? Hùng kh? trờ? đã quá trưa, nụ cườ? hồn nh?ên trên mô? Hùng kh?ến chúng tô? không nghĩ từng ấy tuổ? em đã dũng cảm vượt qua căn bệnh nan y một cách kỳ d?ệu như vậy.
HÀ HẰNG