Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Kết cục bi thảm của người đàn ông coi hôn nhân là “trò may rủi"

(DS&PL) -

(ĐSPL) - Giống như người ta chơi bốc thăm, Tuấn xem hôn nhân hết lần này đến lần khác là trò may rủi, không trân trọng những người phụ nữ đến với anh ta để rồi nhận kết cục thảm hại.

(ĐSPL) - Giống như người ta chơi bốc thăm, Tuấn xem hôn nhân hết lần này đến lần khác là trò may rủi, không trân trọng những người phụ nữ đến với anh ta để rồi nhận kết cục thảm hại khi cuối đời không một ai bên cạnh.

Quá khứ ăn chơi sa đọa

Theo lời kể của ông Lương Hiền Duy – Giám đốc công ty thám tử Lương Gia, suốt hơn 10 năm hành nghề thám tử, ông chưa từng gặp người đàn ông nào vừa đáng trách, vừa tội nghiệp như Tuấn – đối tượng mà cách đây nhiều năm, khách hàng của ông đã nhờ điều tra mỗi ngày.

Thời trẻ tội lỗi của Tuấn phải trả giá bằng những tháng ngày bất hạnh khi anh ta mới chỉ hơn 40 tuổi đầu. Câu chuyện về người đàn ông ấy khiến nhiều người ớn lạnh. Đó sẽ là bài học cho tất cả những ai không có trách nhiệm với chính cuộc sống của mình.

Tuấn sinh trưởng trong một gia đình giàu có bậc nhất Sài Gòn thời đó, anh ta là con một nên được nuông chiều từ bé. Vốn giàu có lại điển trai, quanh anh ta có không ít bóng hồng vây quanh và tất nhiên, Tuấn không từ chối tình yêu của họ.

Thế nhưng, anh ta là kiểu người “cả thèm chóng chán”, anh ta cặp kè với không biết bao nhiêu phụ nữ, người lâu thì được ba bốn tháng, người ngắn thì chỉ một tuần là bị Tuấn đá.

Không những vậy, đám bạn bè xung quanh Tuấn toàn đám "du thủ du thực", "cô hồn loạn đảng" chỉ trực chờ bòn rút tiền của bạn. Thời trẻ, Tuấn cũng đã từng bỏ nhà đi bụi, theo chân đám bạn không ra gì khiến bố mẹ khóc hết nước mắt vì cậu quý tử. Bao lời can ngăn đều bị Tuấn bỏ ngoài tai, bởi vậy, bố mẹ anh lần lượt ra đi trong nỗi chán chường, thất vọng.

Chỉ khi bố mẹ mất đi, một mình lạc lõng, bơ vơ giữa dòng đời, anh ta mới thấy hối hận. Tuấn quyết làm lại cuộc đời từ vũng lầy nhơ nhớp, cũng may, nhờ gia tài kếch xù mà bố mẹ để lại đủ để cho anh ta sống xa hoa đến tận cuối đời.

Tuấn bắt đầu làm ăn, nhờ sự thông minh, nhanh trí, anh ta trở thành doanh nhân thành đạt nhất nhì thành phố. Tuy không giao du với đám bạn xấu nhưng anh ta vẫn không thể bỏ được tật lăng nhăng, thay người yêu như thay áo. Đối với Tuấn, đó mới chính là đẳng cấp dân chơi.

Các cô gái dù biết Tuấn đào hoa nhưng vẫn nhất quyết lao vào, nhiều cô tức tưởi bị Tuấn bỏ bê sau khi đã “no xôi chán chè”. Anh ta chỉ thực sự nghĩ đến một gia đình nghiêm túc khi gặp được Đào – người phụ nữ hiền lành, chịu thương, chịu khó. Thế nhưng, Đào không phải người dễ dãi như những người phụ nữ đã qua tay Tuấn, cô từ chối và ghét anh ta ra mặt.

Tuấn đã phải mất ba năm trời kiên trì theo đuổi người đẹp, bỏ hết những thói hư tật xấu, không gặp gỡ bất kì người phụ nữ nào khác chỉ để trồng cây si với Đào. Trước sự chân thành của Tuấn, Đào đã mong rằng anh ta đã thay đổi nên chấp nhận làm vợ Tuấn.

Thay vợ như thay áo

Sau khi cưới được Đào, Tuấn đã có những chuỗi ngày hạnh phúc trước khi ham muốn và bản năng ve vãn phụ nữ khác của anh ta trỗi dậy. Đào quá hiền lành so với những người phụ nữ trước đây của mình nên Tuấn dễ dàng ngoại tình sau lưng vợ.

Tuấn vẫn cặp kè những người phụ nữ khác bên ngoài, cho dù vẫn đóng vai người chồng yêu chiều vợ hết mực. Mỗi lần có lỗi với vợ, Tuấn lại thề thốt, hứa hẹn không tái phạm. Thế nhưng, sau nhiều lần tha thứ, Đào đã nhất quyết cắt đứt sợi dây hôn nhân với Tuấn để khỏi nặng lòng khi biết anh ta lăng nhăng bên ngoài.

Tuấn níu giữ Đào không được đành để cô ra đi. Tự trong thâm tâm mình, anh ta biết chắc chắn sẽ không có người phụ nữ nào tốt như Đào, dù có đôi lúc hối hận nhưng Tuấn vẫn nhắm mắt, tặc lưỡi “đến đâu thì đến”.

Sau Đào, Tuấn lần lượt kết hôn với hai người phụ nữ khác là Tâm và Loan. Cả hai người họ đều phải ra đi trong nước mắt vì bất lực trước sự hư hỏng của chồng. Tuấn vẫn chứng nào tật nấy, dường như bản tính lăng nhăng đã ăn sâu vào máu người đàn ông ấy.

Tuấn không hề coi trọng hôn nhân, anh chỉ xem việc kết hôn như trò may rủi, không trân trọng những người phụ nữ hết lòng vì anh ta. Cả Đào, Tâm và Loan đều đến với anh ta bằng tình cảm chân tình, nhưng đáp lại họ, anh vẫn là kẻ phụ bạc, đáng lên án, chê trách.

Loan là người phụ nữ bất hạnh hơn cả, cô luôn phải thuê thám tử theo dõi nhất cử nhất động của chồng bên ngoài bởi cô biết quá khứ lăng nhăng của anh. Cô không muốn mình lại phải tức tưởi ra đi như hai người vợ trước của chồng. Cô thực sự mong muốn một cuộc hôn nhân trọn vẹn sau những lần thất bại tình yêu trước đây.

Kết cục bi thảm của người đàn ông coi hôn nhân là “trò may rủi. Ảnh minh họa

Cô chưa có lấy một ngày hạnh phúc, ăn uống thoải mái vì nỗi lo Tuấn sẽ tìm người phụ nữ khác. Loan không muốn quản lý Tuấn nhưng bản thân cô biết nếu không theo sát bước chân anh thì có ngày cô sẽ phải ôm nỗi đau như Đào và Tâm.

Dù đã hết lòng với chồng nhưng Loan vẫn trở thành người phụ nữ đáng thương, để rồi sau đó khi biết Tuấn lăng nhăng sau lưng mình, cô đã rơi vào trạng thái trầm cảm, thậm chí phải vào nhà thương điên điều trị cho đến giờ này vẫn chưa khỏi. Trong ba người phụ nữ đi qua cuộc đời Tuấn, có lẽ Loan là người đáng thương nhất.

Bi kịch những ngày cuối đời

Bất hạnh của những người phụ nữ hết lòng vì Tuấn không khiến anh ta tỉnh ngộ, sau khi bị ba người vợ lần lượt bỏ rơi, Tuấn bất cần khi quan hệ với tất cả những cô gái mà anh ta biết, để rồi khi mang trong mình căn bệnh thế kỉ, anh luôn bị người đời ghẻ lạnh.

Tuấn lây bệnh của một gái làng chơi cao cấp sau khi cặp kè cô ta được một tháng. Anh ta đã sốc nặng khi biết mình mắc thứ bệnh đáng sợ ấy. Dù có nằm mơ Tuấn cũng không thể ngờ cuộc đời anh ta lại có lúc như vậy.

Suốt những năm tháng chống trọi với bệnh tật, Tuấn phải chịu cảnh cô đơn một mình, không có ai chăm sóc, không ai tỏ ra tiếc thương khi anh gặp phải căn bệnh trầm kha. Những người vợ trước đây của anh ta cũng không ai thương cảm và ghé thăm lấy một lần.

Trải qua những cơn đau kinh hoàng, Tuấn mới nhận ra mình đã tệ hại biết bao, anh ta thấy có lỗi với bố mẹ, có lỗi với những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời mình và tự trách bản thân mình đã sống như một kẻ bệnh hoạn.

Nhiều lần Tuấn tìm đến cái chết nhưng tử thần vẫn chưa chịu chấp nhận. Người ta tìm cách cứu anh ta nhiều lần dù biết cái chết trước sau gì cũng sẽ đến với anh.

Những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời, Tuấn dành chút sức lực yếu ớt để viết thư tạ tội tới ba người vợ đáng thương mà anh từng không trân trọng. Anh mong họ tha thứ lỗi lầm của mình để anh ta có thể yên lòng nhắm mắt, tất cả tài sản của mình, Tuấn để lại cho ba đứa con của ba người vợ bất hạnh.

Nỗi ân hận giày vò Tuấn cả những giờ phút sinh tử. Anh đã ước gì nếu thời gian quay ngược lại, anh ta sẽ không sống buông thả với bản thân, sẽ trân trọng những gì mình có, nếu vậy anh ta sẽ không phải chịu kết cục thế này.

Heo hút trên đồi cao, Tuấn yên nghỉ sau ba năm, 7 tháng chống chọi với bệnh tật. Mộ của anh ta vẫn nghi ngút khói hương nhờ sự tha thứ của ba người vợ cũ.


Tin nổi bật