Lâu nay, tôi rất hay vào đọc chuyên mục Tâm sự này. Tôi đã đọc rất nhiều hoàn cảnh, nhiều mảnh đời. Song có lẽ tôi chưa thấy ai có hoàn cảnh lại trớ trêu và bi đát như tôi. Vì thế, tôi không dám tâm sự chuyện của mình lên đây vì sợ mọi người ném đá. Tôi sợ mọi người bảo tôi là người quá nhu nhược, ngu ngốc, mặc dù bản thân tôi cũng thấy vậy.
Lý do hơn hết tôi ngại tâm sự chuyện của mình còn bởi vì tôi sợ một ngày nào đó con gái tôi đọc được. Khi ấy nó sẽ xấu hổ với bạn bè của mình. Bởi nó không hề biết rằng, suốt 3 tháng qua, dù đang ở trong ngôi nhà của chính mình, nhưng tôi phải chịu cảnh “kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng” như thế (Con gái tôi năm nay 20 tuổi và đang đi học xa nhà hàng ngàn cây số).
Trước khi viết tâm sự này, tôi xin được phép giấu tên mình vì tất cả những lý do tôi đã nói trên.
Và hàng ngày anh vẫn cứ thản nhiên đưa người đàn bà xinh đẹp ấy về ngủ (Ảnh minh họa) |
Cũng xin phép cho tôi đi thẳng vào câu chuyện của nhà mình mà không nhắc quá chi tiết tới tình cảm của vợ chồng tôi ngày trẻ. Như bao cặp vợ chồng khác, chúng tôi cũng yêu và nên duyên với nhau. 25 tuổi tôi lấy chồng. Dù cuộc sống vợ chồng son lúc ấy bao khổ cực song chúng tôi vẫn luôn nỗ lực cố gắng. Được cái ngày đó chồng rất yêu thương tôi. Nên dù cuộc sống khó khăn đến mức nào, tôi cũng không sợ khó, sợ khổ.
Rồi khi con gái tôi chào đời, cuộc sống với đồng lương công chức càng không đủ cho chúng tôi chi tiêu. Để rồi, tôi quyết định ra làm ngoài những mong đỡ đần kinh tế cho chồng. Còn chồng tôi vẫn ở trong nhà nước. Khi ra ngoài, gặp được thời cơ thuận lợi, tôi kinh doanh nhỏ. Và từ bây giờ, nhờ trời mà công việc kinh doanh của tôi khá suôn sẻ. Chồng tôi cũng được tăng lương tăng chức và lên sếp. Nhà tôi đã có nhà cao cửa rộng, kinh tế dư dả, cuộc sống ấm no.
Cứ nghĩ vợ chồng trải qua bao khó nhọc bên nhau sẽ biết trân trọng những hạnh phúc đang có. Nào ngờ, 2 năm gần đây, chồng tôi đổ đốn lăng nhăng bên ngoài. Tuy nhiên, anh chỉ dám “ăn phở” lén lút mà chưa từng dám thừa nhận. Nhiều lần vì con gái đã lớn, tôi đã khuyên anh đừng nên như vậy. Nhưng anh không thay đổi được bảo do công việc đưa đẩy, nhiều khi không thích cũng phải thích.
Chuyện về chồng như vậy, tất nhiên tôi giấu giếm con gái tôi. Con gái tôi là cô gái rất ngoan ngoãn. Vì con đi học xa nhà nên mỗi dịp con về chơi, tôi và chồng tôi đều bỏ qua hết mọi chuyện. Trong mắt con, bố mẹ nó là số 1 và có hạnh phúc gia đình đáng ngưỡng mộ. Nó luôn tự hào về chúng tôi.
Những tưởng chồng tôi chỉ vui chơi qua đường, chưa đến mức bê tha bỏ vợ bỏ con. Thế mà một ngày của 3 tháng trước, anh về thông báo với tôi rằng nhà tôi sẽ phải đón thêm một người phụ nữ nữa. Đó chính là người phụ nữ kém anh 7 tuổi - người mà anh muốn lấy làm vợ 2.
Và anh nói tôi nên chấp nhận điều này cũng như học cách để chung sống với người đàn bà đó trong cùng một mái nhà. Bởi nếu không, anh sẽ có cách hất cẳng tôi ra khỏi nhà không một đồng nào, không một tài sản nào. Anh cũng bảo, nếu con gái có về, tôi phải nói dối con đó là người bạn thân của tôi. Còn sau đó chồng tôi sẽ lựa lời thông báo với con.
Tất nhiên tôi không đồng ý để chồng tôi đưa người đàn bà nữa về chung sống trong căn nhà tôi mất bao công sức gây dựng nên. Nhưng tôi cũng không thể ký đơn ly hôn để ra khỏi nhà không 1 đồng xu dính túi. Giờ mới thấy tôi dại khờ khi đã quá tin chồng. Những tài sản chúng tôi có được, tôi cho anh đứng tên tất cả. Thậm chí, mấy mảnh đất vợ chồng tôi mua ở ngoại thành, tôi cũng để anh đứng tên.
Và hàng ngày anh vẫn cứ thản nhiên đưa người đàn bà xinh đẹp ấy về ngủ. Thậm chí, nhà có rất nhiều phòng ngủ, nhưng vì người đàn bà kia chỉ thích ở phòng vợ chồng tôi nên anh cũng bắt tôi phải “chia sẻ” cả phòng ngủ với người đàn bà trơ trẽn ấy.
Vì không chịu được cảnh này, tôi đã phải lép vế chuyển sang 1 phòng dưới tầng để nằm. Trong 3 tháng nằm vò võ trong chính căn nhà mình, là 3 tháng tôi thức trắng đêm và muốn hóa điên. Tôi không sao ngủ nổi khi trên cái giường quen thuộc tôi nằm mấy chục năm qua, giờ lại phải nhường cho ả đàn bà khác. Cả căn phòng gắn bó bao năm với vợ chồng tôi, giờ lại gần như không thuộc về tôi.
Mắt tôi vẫn chong chong suốt đêm mà cảm giác như không thể chịu đựng. Tôi sợ tôi sẽ hóa điên bất kể lúc nào (Ảnh minh họa) |
Có đêm, chồng tôi và người đàn bà ấy đi chơi về khuya, họ còn hú hí ngay tại phòng khách. Tôi có lớn tiếng đuổi họ ra khỏi nhà thì chồng tôi bảo: “Cô nhớ lại xem, căn nhà này mang tên ai. Biết điều cam chịu chung chồng đi, nếu không thích vậy thì cứ ra đi tay trắng”.
Hôm nay, tròn 3 tháng chồng tôi dẫn nhân tình về nhà và bắt tôi nhường phòng cho họ thỏa sức ân ái. Mắt tôi vẫn chong chong suốt đêm mà cảm giác như không thể chịu đựng. Tôi sợ tôi sẽ hóa điên bất kể lúc nào và không thể chịu được cảnh ức chế, trớ trêu này thêm một ngày nào nữa.
Ngay sáng mai, tôi có nên gọi con gái tôi về để nói rõ tất cả mọi chuyện không? Tôi có nên ly hôn người chồng tệ bạc này để giải thoát cho mình hay cứ cố sống những tháng ngày như thế để có chút tài sản cho con? Xin mọi người hãy cho kẻ đang chết đuối này một lời khuyên với.