Những cá? chết khủng kh?ếp d?ễn ra l?ên tục và bí ẩn vớ? đạ? g?a đình ông Trần Văn Rạng (xã Vũ Tây, huyện K?ến Xương, Thá? Bình) đã trô? qua được mườ? năm nhưng nỗ? k?nh hoàng dường như vẫn h?ện hữu vớ? dân làng mỗ? kh? nhớ lạ?.
Ông Nguyễn Văn Thung, anh rể của ông Trần Văn Rạng kể: Cách đây mươ? năm, ta? họa k?nh hoàng đã ập đến g?a đình em tô?. Cuộc sống cha con, ông cháu đang quây quần hạnh phúc thì bỗng nh?ên ta? họa l?ên t?ếp xảy đến bắt đầu từ cá? chết đột ngột của anh Trần Văn V?ết, con tra? lớn của ông Rạng.
Đang ở cá? tuổ? sung sức nhất của đờ? ngườ?, nhưng anh V?ết lạ? hay ốm đau, khật khừ, đ? khám thì chẳng tìm ra bệnh gì. Rồ? một hôm, anh V?ết bỗng dưng rú lên sợ hã?, lăn đùng ra đất, lên cơn co g?ật, mắt trợn ngược, toàn lòng trắng, như thể sắp lò? ra ngoà?.
Thấy tính mạng anh V?ết có thể gặp nguy h?ểm, anh em trong g?a đình đã đưa anh V?ết đ? cấp cứu ở Bệnh v?ện Đa khoa tỉnh Thá? Bình. Các bác sĩ đã nhanh chóng cấp cứu, cho thở ôxy. Được t?êm thuốc trợ sức, nên anh V?ết dần tỉnh táo lạ?. Suốt mấy ngày ở bệnh v?ện, các bác sĩ đã cho ch?ếu chụp t?m, phổ?, não, xét ngh?ệm máu, nhưng tuyệt nh?ên không tìm ra bệnh gì.
Nằm v?ện và? hôm, khỏe lạ? như thường, anh V?ết được ra v?ện trong tình trạng sức khỏe bình thường. Thế nhưng về tớ? nhà buổ? ch?ều thì đến đêm anh V?ết lạ? đổ bệnh. Sáng hôm sau, hàng xóm đến hỏ? thăm, anh V?ết ngồ? trên g?ường, mặt mũ? cứ tá? nhợt, chẳng nó? chẳng rằng, cứ nhìn mọ? ngườ? vớ? ánh mắt buồn bã. Tầm 8 g?ờ sáng, anh V?ết đò? nằm xuống g?ường, lịm đ?, rồ? chết.
Ngô? nhà bỏ hoang của anh Trần Văn Út.
Anh Trần Văn V?ết chết chưa được bao lâu thì đến lượt sức khỏe của ông Rạng có b?ểu h?ện ra sút ngh?êm trọng. G?a đình hết sức lo lắng, đưa ông đ? bệnh v?ện thăm khám. Các bác sĩ làm đủ các loạ? xét ngh?ệm, ch?ếu chụp, nhưng cũng không tìm ra căn nguyên bệnh tật.
Đúng 1 tháng sau ngày con tra? mất, ông Trần Văn Rạng đã đột ngột qua đờ?, sau một cơn co g?ật cứng ngườ? g?ống hệt anh Trần Văn V?ết.
Chưa dừng lạ? ở đó, hôm 100 ngày ông Trần Văn Rạng, Bé Trần Quốc Khánh (6 tuổ?, cháu nộ? ông Rạng) vừa ngồ? xuống, chắp tay lạy ông, chưa nó? câu gì, bé bỗng lăn đùng ra ch?ếu. Sau một cơn co g?ật, cháu Khánh đã qua đờ?.
Cá? chết đột ngột của cháu Khánh kh?ến hàng loạt ngườ? có mặt sợ hã? rồ? lăn đùng ngất xỉu, co g?ật, vớ? b?ểu h?ện g?ống hệt nhau. Trong số đó, bà Đào (vợ ông Rạng) bị nặng nhất đã qua đờ? kh? đến bệnh v?ện cấp cứu.
“Tang lễ bà Nguyễn Thị Đào và cháu nộ? Trần Quốc Khánh d?ễn ra trong không khí sầu thảm. Ngườ? dân trong xóm xót thương, rơ? lệ, nhưng chẳng a? dám đến t?ễn đưa. Ngườ? ta chỉ dám đứng từ xa nhìn đám con cháu họ Trần đẩy xe tang, khóc thương a? oán. Nhìn cảnh ha? ch?ếc quan tà?, một của bà, một của cháu kê trong nhà, chỉ có lèo tèo và? ngườ? lớn tuổ?, ngồ? trông áo quan mà nơm nớp lo sợ”, ông Thung nhớ lạ?.
Trong ngày k?nh hoàng đó, cả anh Trần Văn Út con tra? ông Rạng, là bố của bé Khánh cũng đã bị ngất xỉu, phả? nhập v?ện. Sau hơn nửa tháng đ?ều trị tích cực ở Bệnh v?ện Đa khoa tỉnh Thá? Bình, rồ? một số bệnh v?ện ở Hà Nộ?, anh Trần Văn Út đã được ra v?ện. Mọ? ngườ? khuyên can nên về nhà vợ ở xã Vũ Đông ở tạm, chờ thờ? g?an nữa hãy về nhà mình, nhưng anh Út không nghe.
Anh muốn về nhà hương khó? cho bố mẹ, anh tra? và cậu con tra? duy nhất. Và mất mát lạ? d?ễn ra đố? vớ? g?a đình ông Rạng, đó là sự ra đ? đột ngột sau cơn co g?ật cứng ngườ? của anh Trần Văn Út. Bữa đó, vợ chồng anh Út đang ngồ? ăn cơm trên ghế, thì anh Út làm rơ? bát, co rúm ngườ?, ngã vật xuống đất và tắt thở, không kịp trăng trố? câu gì.
Chị Nhung, vợ anh Út nhìn chồng ngã vật ra đất, bỗng cứng đờ ngườ?, không há nổ? m?ệng kêu cứu, sau đó mấy phút, thì chị cũng bất tỉnh luôn. Ngườ? thân trong g?a đình đưa chị Nhung đ? bệnh v?ện kịp thờ? nên cứu sống được chị. Anh Út chết quá nhanh, không thể cứu nổ? nữa.
Và? ngày sau, đến lượt bà Phạm Thị Tâm. Ông Nguyễn Văn Thung kể: “Hôm đó là buổ? sáng, bà Tâm đang ăn cơm cùng 2 đứa cháu thì bà kêu khó chịu, chân tay run lẩy bẩy, sù? bọt mép rồ? rơ? vào trạng thá? co g?ật toàn thân y như con cháu. G?a đình vộ? vàng đưa đ? Bệnh v?ện Đa khoa Thá? Bình”.
Ông Thung cho b?ết thêm: Bà Phạm Thị Tâm, còn gọ? là bà Khuê, vì có chồng là ông Trần Văn Khuê, bà Tâm là thím của ông Rạng. Bà Tâm lấy ông Khuê, nhưng không có con.
Bố mẹ ông Rạng cũng mất sớm, nên ông Khuê nuô? dưỡng ông Rạng từ bé và co? ông như con ruột của mình. Mặc dù được các bác sĩ tận tình cứu chữa song bà Tâm đã không qua khỏ? và tử vong vớ? nhưng tr?ệu chứng phát bệnh g?ống hệt các con cháu mình. Và bà Tâm là ngườ? thứ 6 qua đờ? trong cùng một g?a đình chỉ trong thờ? g?an một năm.
Những cá? chết khủng kh?ếp d?ễn ra l?ên tục và bí ẩn vớ? đạ? g?a đình ông Trần Văn Rạng đã trô? qua được mườ? năm nhưng nỗ? k?nh hoàng dường như vẫn h?ện hữu vớ? dân làng mỗ? kh? nhớ lạ?. G?ờ đây, không a? dám lạ? gần nhà ông Rạng, chứ đừng nó? chuyện vào nhà. Những ngườ? dân gần nhà ông Rạng thì đã bỏ đ? hết. Ngườ? ta đồn rằng vùng đất bị nh?ễm khí độc, hay có loạ? v?rus nguy h?ểm nào đó...
Theo Đặng Hùng/Petrot?mes