(ĐSPL) - Chỉ vì cả ghen trong lúc say rượu, ngườ? chồng đã xuống tay g?ết chết ngườ? vợ ngoan h?ền của mình, để lạ? t?ếng khóc than cho những đứa con cô? cút. Sự hố? hận cũng đã muộn, cá? án chung thân không thể nào đền bù được mất mát cho g?a đình và những ngườ? thân.
G?ết vợ vì cả ghen vớ? ngườ? mua gà không quen
Gặp phạm nhân Lê Văn Thường trong trạ? g?am, sự mòn mỏ? hằn ?n trên gương mặt ngườ? đàn ông đã vào tuổ? ngũ tuần. Nhìn má? tóc đã bạc trắng của Thường kh?ến nh?ều ngườ? phả? thở dà?. Đã 5 năm từ ngày vào trạ?, ngày nào Thường cũng kể về g?a đình, vợ con vớ? bạn tù. Mặc dù chính ngườ? vợ đó đã bị g?ết dướ? tay mình, nhưng Thường vẫn dành cho chị những gì trân trọng nhất: “Chẳng qua ma men dẫn lố? xu? đường, chứ bình thường có bao g?ờ tô? đánh vợ con đâu cô ơ?! Tộ? của tô? thì tô? chịu, chỉ thương nhà tô? chết oan, các con tô? nheo nhóc, tan đàn sẻ nghé”. Nó? rồ?, Thường cú? mặt xuống, nhớ về tấn b? kịch đã qua.
Ch?ều tố? ngày định mệnh tháng 3 năm 2008 ấy, Thường mờ? ba ngườ? bạn cùng ở thôn Hùng Lô, xã Nhữ Khê, huyện Yên Sơn đến nhà ăn cơm, uống rượu. Kh? những ngườ? đàn ông đang chén tạc chén thù ở nhà trên thì vợ Thường là chị H.T.T cùng ha? con là Lê Văn Q.và Lê Thị L. đang ngồ? ăn cơm dướ? bếp. Lúc đó có một ngườ? đàn ông tên X (không rõ địa chỉ) đến nhà hỏ? mua gà. Chị T. đưa anh X.. ra chuồng gà xem. Ngh? vợ mình có tình ý vớ? anh X. nên Thường k?ên quyết không bán gà, anh X. đành phả? bỏ về, Thường trở lạ? cuộc nhậu vớ? bạn. Sau kh? ăn uống xong, khách ra về, các cháu Q., L. đ? xem x?ếc, chỉ còn ha? vợ chồng ở nhà. Lúc này cơn ghen nổ? lên, Thường gây sự vớ? vợ. Lúc đó chị T.đang nấu cám lợn dướ? bếp. Thường đ? xuống bếp thấy vợ chỉ nấu một nồ? cám lợn l?ền hỏ?: “Sao không cho ha? nồ? cám vào nấu cùng một lúc mà chỉ nấu có một nồ? cám lợn”. Bực mình vì thá? độ của chồng, chị T. cự lạ?. Thấy vợ cã? lờ?, Thường lao vào dùng tay tát vào mặt chị T. chị T. vùng bỏ chạy.
Thường đuổ? theo túm được tóc vợ g?ật mạnh về phía sau làm chị T. ngã đập đầu vào chuồng lợn. Cơn say và máu ghen bốc lên, Thường dùng chân đá mạnh nh?ều cá? vào sườn, bụng, ngực, vùng kín của vợ. Chị T. quằn quạ? dướ? đòn chồng nhưng không cách nào thoát ra được. Bị đòn đau, chị T. ngất đ?. Lúc này đứa con út là cháu L. đ? xem x?ếc về thấy bố đánh mẹ l?ền khóc lóc van x?n: ”Đừng đánh mẹ nữa, mẹ chết mất”. Thường bỏ lên nhà ngủ, mặc kệ vợ nằm trần truồng dướ? bếp. Một lúc sau, tỉnh dậy, Thường đ? xuống bếp thì thấy vợ vẫn nằm ?m, đứa con nhỏ bẫn khóc thút thít bên cạnh, y mớ? đ? đến gần, bế thốc vợ lên g?ường,dùng khăn mặt lau ngườ? và thay quần áo cho vợ rồ? t?ếp tục nằm ngủ. Đến khoảng 2-3 g?ờ sáng, Thường tỉnh g?ấc, sờ thấy ngườ? chị T. lạnh ngắt, gã b?ết chị đã chết. Sợ hã?, Thường lay con gá? dậy và nó?: “L. ơ?, bố đánh chết mẹ rồ?, bố không ở nhà được, bố phả? đ? đây”, rồ? nhanh chóng trốn khỏ? nhà.
Thường sang nhà mẹ đẻ ở gần đấy, gọ? bà cụ dậy rồ? nó? rõ sự tình, nhờ mẹ trông nom các cháu đồng thờ? x?n ít t?ền để đ? trốn nhưng bà mẹ không có. Y lạ? chạy vào buồng chị gá? là Lê Thị L. để x?n nhưng vẫn không được. Lo lắng, Thường mớ? vòng về nhà, dặn cháu Q., L ở nhà phả? học hành, nghe lờ? bà và bác rồ? mớ? dắt xe máy ra đường lớn bỏ trốn. 6 ngày sau, tức ngày 26/3/2008, Thường bị bắt theo lệnh truy nã của cơ quan Cảnh sát đ?ều tra tỉnh Tuyên Quang.
Qua khám ngh?ệm tử th?, chị H.T.T có rất nh?ều vết thương trên đầu, cổ, ngực, bụng, chân, tay, bộ phận s?nh dục. Phẫu thuật đầu xác định nạn nhân bị tụ máu não trá?, phẫu thuật ngực, bụng thì thấy cơ ngực ha? bên tụ máu rộng, gẫy 8 xương sườn, lá lách vỡ đô?…
Hành v? phạm tộ? của Lê Văn Thường là đặc b?ệt nguy h?ểm cho xã hộ?, xâm phạm trật tự an toàn xã hộ?, xâm phạm đạo đức xã hộ?, vô cớ tước bỏ quyền sống là quyền cơ bản nhất đố? vớ? vợ của mình. Sau kh? thực h?ện rất nh?ều hành v? dã man đố? vớ? chị T., b?ết rõ chị T. trong tình trạng nguy kịch,Thường đã không cứu chữa cho vợ mà còn để mặc hậu quả, bỏ trốn, gây khó khăn cho công tác đ?ều tra. Bản thân Lê Văn Thường là ngườ? có đủ nhận thức về hành v? của mình nhưng lạ? co? thường pháp luật, đạo đức xã hộ?, tính mạng của ngườ? khác, cố ý phạm tộ? nên phả? ngh?êm trị. Toà án nhân dân tỉnh Tuyên Quang đã tuyên Lê Văn Thường tộ? danh g?ết ngườ? vớ? mức án chung thân.
Sám hố?
Ngồ? trò chuyện vớ? tô?, Lê Văn Thường tỏ ra t?ếc nuố? những ngày tháng đã qua. Đã 5 năm chấp nhận th? hành án phạt, con cá? có cảm thông đến mấy cũng chỉ một năm đô? ba lần đến thăm, Thường thương các con, thương vợ. Y tâm sự: “Đờ? tô? có đến tận 4 bà vợ vớ? 6 đứa con, vậy mà cuố? cùng lạ? kết thúc trong cảnh tù tộ? này. Thương nhất là đứa con gá? út, thờ? đ?ểm tô? đánh chết mẹ, cháu vẫn còn nhỏ quá, mớ? học lớp 4. G?ờ thì cháu cũng vừa tốt ngh?ệp trung học cơ sở. Ngày tô? còn ở nhà, cháu học g?ỏ? lắm, năm nào cũng có g?ấy khen. Tô? cứ nịnh cháu là con học g?ỏ? đ? thì bố sẽ thưởng cho về Hà Nộ? chơ?. Sau cú sốc đó, t?nh thần của cháu cũng sa sút nh?ều. Nhà tô? g?ờ cũng tan đàn sẻ nghé hết cả rồ?. Chính tay tô? tự huỷ hoạ? đ? tất cả vì rượu và vì lòng ghen không đáng có. G?ờ có hố? hận cũng đã quá muộn rồ?”.
Thường tâm sự về những cuộc hôn nhân của mình. Ngườ? thì bỏ, ngườ? thì mất sớm. Cuộc hôn nhân vớ? ngườ? vợ thứ ba chỉ vỏn vẹn có 1 tháng thì rã đám, kh? đứa con trong bụng vợ cũng chỉ mớ? bắt đầu thành hình. Nguyên nhân cũng bở? vì thương mà đến vớ? nhau nhưng nếu chỉ tình thương vợ chồng thì không đủ. Lúc ấy ha? đứa con vớ? ngườ? vợ trước vẫn đang còn sống cùng ha? vợ chồng, Thường đ? làm công nhân ở nhà máy, thường xuyên xa nhà. Trước lúc đ? làm, Thường dặn vợ: “Ha? đứa con của tô? còn nhỏ, mẹ chúng nó chết cả rồ? thì mình ráng thương lấy chúng nó. Không có công đẻ thì công nuô? còn lớn hơn. Gá? có công chồng chẳng phụ”, vậy mà đến kh? về thấy con cá? nheo nhóc, bẩn thỉu, Thường mớ? nó? vớ? vợ: “Có lẽ tô? vớ? mình không sống vớ? nhau được nữa đâu”. Nó? rồ? mớ? sắp đồ vào va ly cho vợ ra đ?, bất chấp sự than khóc của vợ và lờ? can g?án của những ngườ? thân. Bỏ vợ được một thờ? g?an thì Thường gặp chị T., là ngườ? cũng ở gần nhà mẹ mình. Tìm h?ểu được 6 tháng thì ha? ngườ? quyết định đến vớ? nhau.
Chị T. là mẫu phụ nữ tảo tần, thương chồng, thương cả con chồng. Ha? ngườ? chỉ có vớ? nhau một mụn con gá? là cháu L. Vợ chồng sống vớ? nhau hoà thuận, chưa từng có đ?ều t?ếng gì. Thường cứ nhắc đ? nhắc lạ?: “Vợ tô? nó ngoan ngoãn lắm cô ạ, chăm sóc con cá? rất chu đáo, con chồng mà còn chăm hơn con đẻ của mình kh?ến tô? thấy yên lòng và yêu vợ nh?ều. Chẳng h?ểu ma xu? quỷ kh?ến thế nào mà tô? lạ? ghen tuông vớ vẩn thế. Có lẽ là vì rượu, mà một phần cũng vì yêu nữa”. Nó? rồ?, Thường quay đ?, tránh nhìn vào mắt ngườ? đố? d?ện.
Tan đàn xẻ nghé Từ ngày Thường vào trạ?, nhà cửa, vườn tược cũng bị bỏ bê. Khu trang trạ? nằm trên quả đồ? mà trước đây ha? vợ chồng làm không xuể, phả? thuê ngườ? làm cũng trở nên hoang tàn. Đứa con tra? đang làm v?ệc ở Hà Nộ? vớ? ngườ? họ hàng cũng chán nản, bỏ về nhà để chăm sóc em. Đứa con khác thì chấp nhận đ? làm thuê, làm thợ để thỉnh thoảng gử? về nhà dăm đồng cho em đ? học. Đứa con gá? nhỏ cũng lớn, b?ết thông cảm cho bố nhưng “Nó càng thông cảm cho tô? tô? càng thấy dằn vặt. Con tra? không có bàn tay chăm sóc của mẹ đã đành, huống gì là con gá?. Tô? làm sao có thể trả món nợ này cho các con hở cô?”. Câu hỏ? của Lê Văn Thường kh?ến tô? cảm thấy day dứt. |
Đỗ Huệ - Chí Công