Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Có phải tôi mãi mãi chỉ là tình một đêm của phi công trẻ?

(DS&PL) -

Tới sân bay, tôi nhắn nhủ lại với V một vài lời, rằng tôi đã về đến nơi để cậu ta yên tâm. Nhưng đáp lại tin nhắn của tôi là dòng reply không liên quan lắm: “Một đêm thôi

Tới sân bay, tôi nhắn nhủ lại với V một vài lời, rằng tôi đã về đến nơi để cậu ta yên tâm. Nhưng đáp lại tin nhắn của tôi là dòng reply không liên quan lắm: “Một đêm thôi nhé!”.

Tôi vốn là một phụ nữ tự chủ và kiêu căng. Chồng tôi, để lấy được tôi đã phải trải qua những ngày tháng khổ sở, săn đón, yêu chiều, tôi lấy anh cũng vì công việc ổn định (chồng tôi là giảng viên của một trường Đại học) và hơn nữa, anh lại yêu tôi.

Những tưởng cuộc sống sẽ êm đềm khi lấy được một người yêu và chiều mình như thế, nhưng không, sóng gió bất ngờ ập đến khi anh nhận được quyết định đi học thạc sỹ 2 năm ở nước ngoài. Chúng tôi, vợ chồng trẻ chia tay nhau bịn rịn.

Liền 2 năm sau đó, tôi sống cô đơn trong căn hộ chung cư của hai vợ chồng. Đến ngày chồng về, mừng mừng tủi tủi, tôi nghĩ cũng xứng đáng với sự chờ đợi tận 2 năm của mình.

Thời gian đầu, vợ chồng tôi rất vui vẻ, nhưng sau đó, tôi phát hiện anh thường xuyên “qua lại” với một cô sinh viên trẻ. Không khó để tôi phát giác được chuyện này bởi cả trường đang đồn ầm lên về mối tình của anh với cô bé này. Sự thật là trong thời gian ở nước ngoài 2 năm, có lần anh đã gặp cô bé du học sinh, và cả 2 đã có thời gian mặn nồng bên nhau.

Đến khi về nước, cả hai vẫn quấn quýt không ngừng.

Tôi ghen, theo dõi và bắt quả tang chồng cặp kè với cô bồ trẻ. Ba mặt một lời, tôi nói thẳng và kiên quyết đòi ly dị. Chồng tôi xấu hổ vì vợ 1, nhưng lại sợ chia tay 10, anh xin tôi cho anh thời gian xử lý mọi chuyện.

V đã đánh thức bản năng, khao khát của người đàn bà trong tôi (ảnh minh họa)
Với bản tính mềm yếu của phụ nữ, tôi đồng ý. Chúng tôi không ly dị, nhưng cuộc sống với nhau không còn trọn vẹn như ngày trước.

Thời gian sau, tôi có bầu. Tôi vui mừng khôn xiết đón chờ đứa con đầu lòng. Tôi thấy anh cũng vậy. Nhưng vẫn chứng nào tật nấy, thời gian tôi mang bầu anh lại “cặp kè” cùng một phụ nữ đã bỏ chồng. Lần này, tôi kiên quyết chia tay, anh lại tiếp tục cầu xin với lý do: “Vì tôi không được đáp ứng đủ nhu cầu, và muốn chuộc lỗi bằng cách chăm sóc cho vợ con”.

Tôi đau lòng, nhưng lại một lần nữa tha thứ vì nghĩ con mình cần có bố.

Chuyện đã qua 2 năm rồi! Con gái tôi cũng đã gần 2 tuổi. Cũng gần 2 năm vợ chồng tôi sống như người dưng, chỉ như hai người bạn cùng nuôi chung một đứa trẻ, không hề có chuyện ân ái.

Cách đây 2 tháng, tôi có chuyến công tác tới Sài Gòn.Tôi háo hức vì nghĩ đây cũng là khoảng thời gian tôi sống cho bản thân mình một chút.

Cũng phải nói qua, tôi dù đã có gia đình, có 1 con, nhưng khá trẻ và theo đánh giá của mọi người ngày càng đẹp đằm thắm. Tôi tự hào về gương mặt và thân hình chuẩn của mình. Được đi công tác, tôi chọn mặc những bộ đồ thật trẻ trung và rực rỡ.

Tình cờ, khi tới sân bay, tôi gặp một đồng nghiệp ở cơ quan đối tác. V – chàng trai còn khá trẻ và là nhân viên mới ở công ty đó. Tôi có làm việc vài lần với cậu ta. Chúng tôi chào nhau và nói vài câu chuyện bâng quơ. Biết tôi cùng đi công tác, cậu ta chủ động xin số của tôi.

Tới Sài Gòn, chúng tôi cùng thuê một khách sạn gần nơi làm việc cho tiện đi lại. Chàng trai trẻ giúp tôi xách đồ, sự dịu dàng, nam tính của em khiến tôi cũng cảm thấy xao xuyến.

Tối, khi tôi đang nằm dài trong phòng, nhận được tin nhắn điện thoại: “Chị bận gì không, đi dạo một vòng Sài Gòn đi chị. Cuộc sống về đêm ở đây đẹp lắm”.

Vì buồn và cô đơn, nên tôi đồng ý. Chúng tôi lòng vòng xe máy qua các quán xá, đi cà phê và nói với nhau đủ thứ chuyện về chồng con, người yêu, công việc. Chuyện trò khá hợp, nên tới khuya chúng tôi mới về tới khách sạn.

Chia tay nhau ở cửa phòng tôi, tôi thầm cảm ơn chàng trai trẻ và buổi tối thú vị này. Khi chuẩn bị đi ngủ, tin nhắn điện thoại lại rung lên: “Em có thể mượn laptop của chị một lúc được không?”. Tôi nhắn lại: “Được”.

Tiếng gõ cửa khiến tôi run lẩy bẩy.

V dùng laptop của tôi check mail và gửi một vài thứ cần thiết. Khi công việc đã xong, V không về mà tiếp tục ngồi nói chuyện với tôi. Tới khi tôi nhắc khéo, V đứng dậy, nhưng tới cửa lại đột ngột ôm chầm lấy tôi.

Tôi cũng không hiểu nổi mình, lý trí mách bảo tôi không được phép làm như vậy, nhưng thân thể tôi cảm thấy rã rời, tôi không còn làm chủ được bản thân mình. Và cuốn vào theo những chiếc hôn, những cái ôm mạnh mẽ của V.

Sáng sớm hôm sau, V vội vàng đi công tác theo lịch, tôi hoàn thành các công việc và trở về với gia đình. Trong suốt chuyến bay, tôi không ngừng nhớ lại đêm nồng cháy với V. Vì rằng, đã lâu lắm rồi tôi và chồng chẳng ân ái. V đã đánh thức bản năng, khao khát của người đàn bà trong tôi.

Tới sân bay, tôi nhắn nhủ lại với V một vài lời, rằng tôi đã về đến nơi để cậu ta yên tâm. Nhưng đáp lại tin nhắn của tôi là dòng reply không liên quan lắm: “Một đêm thôi nhé!”.

Chỉ cần thế, tôi cũng đủ hiểu, tôi đã có gia đình, còn V rất trẻ, lại đang có bạn gái. Mọi chuyện chỉ nên dừng ở tình một đêm. Tôi xóa số, và coi một đêm nồng nhiệt như kỷ niệm đẹp.

Bất ngờ, vào một ngày cuối tuần, khi đang đi mua sắm, tôi lại gặp V. Gần 1 năm sau ngày gặp lại, tôi vẫn có chút bối rối. V buông lời: “Chị vẫn đẹp như ngày em mới gặp”.

Tôi bảo: “Ừ”. Còn lại là sự im lặng.

Đến khi về nhà, số điện thoại lạ nhắn cho tôi: “Tuần tới chị rảnh không? Chị em mình gặp nhau nhé!”. Tôi run rẩy đọc đi đọc lại, tôi biết chắc chắn đây là số của V, không hiểu ma xui quỷ kiến thế nào, tôi nhắn tin đồng ý.

Với V, có phải tôi mãi mãi chỉ là nhân tình, không thể nào đi đến một kết thúc khác. Tôi cũng không biết nữa, nhưng sau những đau đớn, tôi bỗng dưng muốn chìm đắm trong vòng tay của chàng trai trẻ ấy một lần nữa.

Tôi đang làm gì đây?

Tin nổi bật