Sapa
Thời gian đốn ta bằng lưỡi rìu ký ức
Thăm thẳm đại ngàn, tim hoá lửa hay chưa
Cổ thụ ngàn năm một lần ngã gục
Những cơn mưa xưa chẳng thể tái sinh mùa
Chiều gieo chút nắng tàn như cỏ dại
Tà dương này mấy độ hoang vu
Không thể cắt bơ vơ bằng liềm hái
Ta phơi mây trên những đỉnh sương mù..
Nguyễn Tiến Thanh
Hy vọng sớm mai
Sắp hết cái năm dịch bệnh này
Để sang cái năm dịch bệnh nữa
Vài nguyên tắc
Tự mình nhắc nhở
Không mở cửa
Thì gió lạnh không ùa vào...
Không tin thằng nào
Đã hứa mà không làm ...
Không gặp thằng nào,
nhậu nhẹt hoặc cuồng tín...
Không đi họp đa cấp
Không đi họp khởi nghiệp...
Không đi học giao tiếp
Càng không học làm giàu ...
Năm sau
Tích cực đưa bố mẹ đi chơi
Làm tiếp cái nhà rúc sâu vào lòng đồi...
Chăm nói chuyện với con cái
Chúng thuộc một số loài ít phản bội nhất
Làm quen lại với đất
Để sau này đất rộng lượng đón về
Làm quen lại, cả triền đê
Cái dốc thoai thoải, tuổi về bến sông ...
Làm quen lại, cái mênh mông
Rộng dài hun hút và không nói gì ...
Thôi thì năm cũ đi đi
Phác thảo bút chì, chẳng tẩy cũng phai ...
Phật dạy: càng nói càng sai
Thức giấc mà thấy sớm mai là mừng ...
Chiều cuối năm, lạnh rưng rưng
Ôi bao củi lửa tưng bừng tàn tro
Gói niềm vui, gói âu lo
Thu mình qua đò hai không hai không ...
31/12/2020 ¦
Nguyễn Vĩnh Tiến
Chiều ba mươi tết
Những làn khói từ chiến hào năm ấy
Chiều ba mươi lại lặng lẽ bay về
Tiếng cuối cùng đồng đội tôi gọi: MẸ !!!
Bao năm rồi... vẫn chưa hết tái tê...
Khoảnh khắc vào xuân
Một khoảnh khắc với rất nhiều biến động
Một cành Đào để tiễn một Mùa Đông
Một con chữ ngỡ chết rồi lại sống
Giọt mực rưng rưng như giọt máu tươi hồng.
Trở lại những ngày thơ
Sau mưa bão vẫn Mùa Xuân Thứ Nhất
Vẫn màu mây ngơ ngác thả qua trời
Và sau Em cuối cùng - anh trở lại
Những Ngày Thơ không cần viết ra lời...
Hoàng Nhuận Cầm
Bài đăng trên ấn phẩm Đời sống& Pháp luật gộp 11 số