Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Chồng liên tục trộm đồ nữ trang của tôi đi bán

(DS&PL) -

Mẹ gửi ít nữ trang nhờ tôi giữ hộ. Tuần rồi mẹ bảo lấy cho bà đeo đi đám cưới, tôi tìm mãi vẫn không thấy, hóa ra chồng lại lấy đi rồi.

Mẹ gửi ít nữ trang nhờ tôi giữ hộ. Tuần rồi mẹ bảo lấy cho bà đeo đi đám cưới, tôi tìm mãi vẫn không thấy, hóa ra chồng lại lấy đi rồi.

Tôi không phải tuýp người hay đem chuyện nhà ra ngoài ngõ, nhưng hiện giờ tôi bối rối, rất cần ý kiến đóng góp của mọi người. Tôi 36 tuổi, chồng cùng tuổi, có bé trai hơn 2 tuổi. Vợ chồng biết nhau từ thời học cấp 2, nhưng đến năm 32 tuổi mới cưới. Tôi có nghề nghiệp ổn định và thu nhập tương đối khá. Khi cưới tôi biết gia đình chồng không mấy khá giả, anh đi làm thu nhập chỉ đủ nuôi sống bản thân. Tôi suy nghĩ rất đơn giản, chỉ cần hai vợ chồng có sức khỏe, công ăn việc làm ổn định là chấp nhận được.

Tuy nhiên, sau khi cưới không bao lâu tôi phát hiện chồng lén lấy hết số nữ trang cưới (gần 2 lượng vàng, số nữ trang này tôi bỏ tiền mua trước khi cưới), cảm giác buồn và thất vọng khủng khiếp. Tôi hỏi chồng nói đã bán xoay chuyện làm ăn. Tôi muốn ly hôn vì không thích sống chung với người gian dối. Tôi cho rằng việc tự ý lấy đồ của người khác mà không hỏi ý kiến là hành vi xấu, không chấp nhận được. Tôi không tiếc của mà thấy thất vọng và mất lòng tin ở chồng. Lúc đó tôi mang thai được khoảng 3 tháng nên nghĩ thôi thì cho chồng cơ hội sửa sai.

Sau khi sinh con, mọi chi phí sinh hoạt hàng ngày, kể cả tiền mua sắm quần áo cho chồng, quà cáp lễ lộc cho bên gia đình anh đều do một mình tôi gánh. Ban đầu tôi có than phiền nhưng mãi cũng thấy mệt nên chẳng muốn nói nữa, chỉ trách mình vô phước, tự nhủ thôi vì con.

Đã vậy nhưng tôi có được yên thân đâu. Chồng vay mượn tiền của anh trai tôi, đòi hoài không chịu trả. Chuyện vỡ lở tôi phải chạy tiền trả thay. Mẹ chồng không biết làm gì cũng vướng nợ, kêu tôi về bán nhà đất thờ cúng của mẹ đẻ cho để bà trả nợ. Tôi đã không đồng ý và nói dứt khoát không có khả năng giúp bà trả nợ.

Còn nhiều chuyện khiến tôi mệt mỏi nữa, suy nghĩ kỹ tôi thấy mình bị lợi dụng. Từ lúc cưới đến giờ tôi chưa nhận được bất cứ sự quan tâm nào từ chồng cả. Tôi có mạnh mẽ tới đâu vẫn là phụ nữ, cần sự quan tâm chăm sóc của người khác chứ. Ngày sinh nhật hay những dịp kỷ niệm đặc biệt cũng cần lắm những món quà nhỏ dù không có giá trị cũng chẳng sao, có để cảm thấy ấm áp vì dù sao mình vẫn được quan tâm.

Thời gian gần đây, mẹ gửi ít nữ trang nhờ tôi giữ hộ, nghĩ số nữ trang này không đáng giá bao nhiêu nên tôi để trong tủ. Chủ nhật tuần vừa rồi mẹ bảo lấy cho bà đeo đi đám cưới, tôi tìm mãi vẫn không thấy, hóa ra chồng tôi lại lấy đi rồi. Giọt nước làm tràn ly, tôi quá chán và mệt mỏi với cuộc hôn nhân này. Ly hôn thấy tội nghiệp con quá nhưng nếu tiếp tục đến lúc nào đó chồng lại bày ra chuyện động trời gì nữa thì tôi biết phải làm sao?

Ngọc

Tin nổi bật