Để rồi một cuộc xung đột xảy ra và Cường đã cướp đi sinh mạng của em rể. Vụ án đau lòng là bi kịch gia đình nhưng cũng gióng lên hồi chuông cảnh báo về sự suy đồi đạo đức, lối sống trong xã hội hiện đại…
Mối tình em rể, chị dâu
Nguyễn Ngọc Cường và Nguyễn Văn Mạnh, sinh 1963, cùng ở Tân Dương, Thủy Nguyên, từng là hai người bạn thân, gắn bó với nhau từ cái thuở còn chăn trâu, cắt cỏ ở ven đường làng. Rồi họ cùng lớn lên, trở thành những thanh niên trai tráng, đến tuổi cặp kê. Thấy Mạnh là người hiền lành, lại chịu khó làm ăn nên Cường ngỏ ý muốn mai mối cô em gái Nguyễn Thị Linh cho Mạnh. Tình yêu giữa Mạnh và Linh nảy nở rồi hai người nên duyên vợ chồng. Từ ngày Mạnh và Cường trở thành người trong một nhà thì tình cảm 2 người thêm gắn bó. Do gặp khó khăn về nhà ở, Mạnh được bố mẹ vợ chia cho một phần đất ở ngay sát nhà Cường. Rồi Cường cũng lập gia đình với chị Hoa, sinh 1974 và sinh con đầu lòng. Hai gia đình cùng chung khoảng sân nhỏ, ra vào nhìn thấy nhau nên công to việc nhỏ của hai nhà đều giúp đỡ nhau...
Ngày ngày, Mạnh chăm chỉ làm ăn để lo cho cuộc sống gia đình, còn Cường thì mặc dù đã có vợ con nhưng vẫn mải ham chơi bời. Cũng chính bởi cái bản tính “tinh ăn, mù làm” nên Cường đã đẩy cuộc đời mình vào cảnh “cơm tù áo số”. Từ năm 1985 đến 1995, Cường đã 3 lần hầu tòa, phải lĩnh tổng mức án 15 năm tù về tội cướp và cướp giật tài sản của công dân. Trong thời gian Cường trả án tại các trại giam, Hoa (là vợ Cường) lúc đó mới ngoài 30, gái một con trông vẫn “mòn con mắt” lắm.
Từ ngày Cường trả án dài đằng đẳng, biết chị dâu phải chịu cảnh chăn đơn gối chiếc nên Mạnh tỏ vẻ đồng cảm, rồi thỉnh thoảng qua nhà chị dâu chuyện trò. Mạnh thường sang làm giúp Hoa những việc của đàn ông như sửa bóng điện cháy, nồi cơm bị tuột dây, hay cái phích vỡ mỗi khi Hoa nhờ giúp. Những lúc đau yếu, Hoa cũng không ngần ngại nhờ Mạnh đi mua mấy viên thuốc hay gọi người đến tiêm. Sau thời gian dài được người em rể quan tâm chu đáo, thêm vào đó là sự thiếu thốn tình cảm vợ chồng đã lâu, Hoa chợt nhận ra mình có cảm tình với Mạnh từ bao giờ. Hoa mến Mạnh bởi cái chất đàn ông, hết lòng vì gia đình. Càng cảm phục Mạnh bao nhiêu, Hoa lại than thân trách phận, đã lấy nhầm Cường làm chồng, để rồi phải chịu cảnh chăn đơn vò vò mỗi khi đêm về.
Quả thật, “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, tình cảm giữa chị dâu và em rể cứ ngày một lớn dần lên nhưng không ai dám bày tỏ. Hoa và Mạnh ngày ngày giáp mặt nhau nhưng vẫn giữ khoảng cách, tuy hai người vẫn quan tâm nhau qua từng hành động, việc làm và bối rối qua ánh mắt vô tình họ chạm vào nhau. Rồi một ngày, những người thân trong 2 gia đình đều đi vắng, chỉ còn Hoa và Mạnh trong 2 căn nhà. Mối tình vụng trộm giữa chị dâu và em rể đã bùng nổ. Mạnh lao đến ôm chặt lấy Hoa, còn Hoa cũng ghì lấy thân hình vạm vỡ của Mạnh, để rồi cái gì đến đã đến…
Mỗi lần có cơ hội, Mạnh lại lén lút quan hệ tình cảm với Hoa. Hai con người lao vào nhau như những con thiêu thân. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng tòi ra, cuộc tình vụng trộm giữa Hoa và Mạnh bấy lâu nay cũng được những người thân trong gia đình nghi nhờ rồi rình bắt được. Đã nhiều lần vợ, con Mạnh đã bắt quả tang Mạnh âu yếm với Hoa ngay tại gia đình Hoa. Có một vài lần, Linh đã gọi chị dâu để nói về chuyện quan hệ bất chính giữa hai người nhưng Hoa không để ý. Linh không muốn làm rối tung mọi chuyện, phần vì giữ hạnh phúc gia đình và giữ thể diện cho con, cho cháu ruột, phần vì sợ làng xóm biết chuyện sẽ đàm tiếu...
Từ khi chuyện quan hệ xác thịt giữa Hoa và Mạnh bị lộ, Hoa không thấy xấu hổ mà còn ngang nhiên hẹn hò với Mạnh, bấp chấp sự phản đối của người thân. Hoa và Mạnh lao vào những cuộc mây mưa tình ái như ruộng hạn gặp mưa rào. Nhà nghỉ bình dân được Hoa và Mạnh chọn làm bãi đáp tình mỗi khi hai người có nhu cầu thân xác. Cơn khát tình của người đàn bà vắng chồng lâu ngày và sự thèm của lạ của người đàn ông có vợ đã bất chấp luân thường đạo lý. Và Hoa không thể ngờ rẳng, mối tình giữa hai người sẽ có một hồi kết bi thảm…
Và vụ án mạng đau lòng
Về phần Cường, sau nhiều năm “cơm tù, áo số”, cuối cùng anh ta cũng được trở về đoàn tụ gia đình. Cái ngày đầu tháng 4/2006, khi bước chân ra khỏi cánh cửa nhà giam, Cường phấn khởi về quê, tự nhủ lòng mình phải kiếm công ăn việc làm ổn định, tu chí làm ăn thành người lương thiện để bù đắp cho vợ con phần nào những tháng năm xa cách.
Thế nhưng, vừa đặt chân vào nhà, Cường đã nghe tin vợ bỏ đi biệt tích từ mấy ngày trước khi Cường mãn hạn tù. Nguyên nhân là do vợ Cường đã ăn nằm với người em rể nên sợ Cường sẽ không bao giờ tha thứ. Nghe thấy chuyện đó, đất trời như sụp đổ dưới chân, Cường cảm giác không còn trụ vững. Đã nhiều lần Cường gặng hỏi chuyện nhưng Mạnh lảng tránh và không thừa nhận chuyện quan hệ bất chính giữa hai người.
Tuy nhiên vì thương con, thương em gái nên Cường đã nuốt hận vào trong. Còn về phần Linh, thấy anh trai đã biết đầu đuôi câu chuyện nên đau khổ nhiều lắm nhưng vẫn khuyên anh trai nên vì tình nghĩa anh em mà bỏ qua mọi chuyện. Thế nhưng, Linh càng vị tha, bao dung bao nhiêu, thì sự uất hận bị vợ cắm sừng lại càng dồn nén trong tâm can Cường bấy nhiêu.
Rồi vào tối định mệnh ngày 25/12/2006, sau khi ăn giỗ nhà anh trai, Cường đã đi nhờ xe đạp xuống quán nước của Mạnh tại khu vực bến Bính, Thủy Nguyên, để nói chuyện giữa hai người đàn ông. Vừa bước vào quán, Cường bất ngờ bị Mạnh cầm ấm pha trà ném. Cường tránh được nhưng cũng bị những mảnh vỡ găm vào người. Mạnh còn thách thức: “Tao ngủ với vợ mày đấy, mày làm gì được tao?”. Quá uất nghẹn trước sự hỗn hào của em rể, Cường vớ lấy chai thủy tinh trong quán định đánh Mạnh, thì Mạnh vào giường rút thanh kiếm chém Cường. Trong cuộc xô xát, Cường đã lấy gậy sắt trong quán đập vào đầu khiến Mạnh ngã gục. Mạnh được mọi người đưa đi cấp cứu tại BV nhưng đã tử vong do chấn thương sọ não.
Nghe tin Mạnh chết, Cường bán vội chiếc xe máy càng tàng rồi bỏ trốn vào huyện Củ Chi, TP Hồ Chí Minh. Sống nơi đất khách quê người, Cường thay tên đổi họ rồi lấy vợ, sinh con, chăm chỉ làm ăn, những mong có cuộc sống thanh thản. Ngỡ tưởng rằng, sau gần 7 năm lẩn trốn, vụ án đã bị quên lãng, nhưng không ngờ ngày 12/11/2013, Cường đã bị bắt theo lệnh truy nã, phải tra tay vào còng số 8 để di lý về Hải Phòng, trả giá cho tội ác năm nào.
Mới đây, tại phiên tòa sơ thẩm của TAND TP Hải Phòng, Cường đã tỏ ra ân hận vì đã gây ra cái chết tức tưởi cho Mạnh, đẩy em gái của mình vào cảnh mẹ góa, con côi. Thương anh trai phải chịu cảnh tù tội, chị Linh đã viết đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho Cường và không yêu cầu bất cứ khoản bồi thường về dân sự.
Tại phiên tòa, vị luật sư bào chữa cho bị cáo Cường đã nêu ra một số tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự cho bị cáo. Vụ việc bị cáo gây nên xuất phát từ mối quan hệ bất chính của nạn nhân Mạnh và vợ bị cáo. Khi Cường gặp Mạnh thì bị Mạnh bất ngờ cầm ấm pha trà tấn công. Luật sư cũng cho rằng mức án 20 năm tù mà Viện KSND TP Hải Phòng đề nghị là quá cao, không công bằng cho bị cáo và đề nghị HĐXX cân nhắc xem xét giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
HĐXX nhận định, bị cáo Cường phạm tội khi bị kích động về tinh thần, do hành vi trái pháp luật của người bị hại gây ra, song vẫn phải xử phạt nghiêm khắc với mức án tương xứng để răn đe và phòng ngừa chung. Kết thúc phiên tòa, bị cáo Cường đã phải lĩnh 15 năm tù về tội “Giết người” theo khoản 1 điều 93 BLHS. Phiên tòa khép lại, những người theo dõi phiên xét xử thầm trách Hoa, người đàn bà lăng loàn, đã đẩy mâu thuẫn gia đình lên đến đỉnh điểm vì một tình yêu mù quáng, khiến em rể thiệt mạng, còn chồng tiếp tục lĩnh án tù, đẩy con cái vào cảnh bơ vơ...