Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Chia sẻ của người mẹ đi Bắc Giang chống dịch, con khóc đòi bế khi thấy mẹ qua tivi

  • Hoàng Yên
(DS&PL) -

“Mỗi khi nhớ đến con, ngực lại đau nhói, lòng cũng xót xa. Nhưng tôi là điều dưỡng, lại là một quân nhân nên mình chỉ biết cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Tôi tin rằng với sự cố gắng ngày đêm của lực lượng tuyến đầu chống dịch cũng như sự chung tay của người dân cả nước, dịch bệnh sẽ sớm được đẩy lùi để những người mẹ xa con nhỏ như tôi sớm được về nhà”, chị bật khóc.

Câu chuyện về Trung úy Phùng Thị Hạnh, nữ điều dưỡng bệnh viện Quân y 103 đang cùng đồng đội chống dịch COVID-19 tại Bắc Giang, ở nhà con gái nhỏ 20 tháng tuổi khóc đòi bế khi thấy mẹ trên tivi đang khiến dư luận xúc động.

Theo đó, vào chiều tối ngày 29/5, chị Phùng Thị Hường (25 tuổi, ngụ Hà Nội, em gái chị Hạnh) đã đăng tải đoạn video với dòng chia sẻ: “Đây là cháu gái mình khi nhìn thấy mẹ trên TV, Mẹ em là bác sĩ V103 đi tăng cường chống dịch ở Bắc Giang. Khi đi em vẫn còn đang ti sữa mẹ nên mẹ đi em nhớ mẹ lắm. Bình thường em ngoan nghe lời mọi người lắm, mà nay đang chơi vui nghe thấy tiếng mẹ trên TV em cứ khóc rồi giơ tay đòi mẹ bế”.

Ngay lập tức đoạn video đã gây xúc động mạnh mẽ và được chia sẻ khắp mạng xã hội với những lời lẽ trân trọng, ca ngợi và động viên các thầy thuốc áo trắng vững tâm chống dịch.

Theo báo Thanh Niên, ngày 19/5, chị Hạnh cùng hơn 100 đồng nghiệp lên Bắc Giang làm nhiệm vụ. Lúc vừa nhận quyết định, chị nghẹn đắng ở cổ, cứ nghĩ tới con gái đang bú mẹ nay không biết sẽ ra sao.

“Buổi sáng trước khi lên xe, cổ họng tôi nghẹn đắng không nói được lời gì với chồng, dù trước đó muốn dặn ở nhà thế này thế này lắm. Tôi cũng chẳng dám hôn con, lên xe rồi cứ tiếc mãi”, chị nhớ lại.

Chị Hạnh cùng đồng nghiệp ở nơi tuyến đầu chống dịch COVID-19. Ảnh: Pháp luật TP.HCM

Tại Bắc Giang, hằng ngày, chị làm việc từ 6 giờ sáng đến 12 giờ trưa, nghỉ 1 tiếng rồi tiếp tục đến 18 giờ. Suốt ca trực, chị phải mặc bảo hộ kín mít vì xét nghiệm máu và nước tiểu của bệnh nhân đang điều trị COVID-19. Thời tiết nóng nực, không được mở điều hòa, ai nấy đều ướt sũng vì mồ hôi.

“Xa con nên mấy hôm đầu tôi bị tắc sữa, sốt liên tục. Cứ đang làm nhớ con tôi lại khóc, mà nhớ con thì sữa càng về, càng tắc sữa. Không cho con bú cảm giác stress lắm. Mỗi lần ngồi vắt sữa tôi cũng nghĩ cảnh con khóc đêm, mình thì đang vắt sữa bỏ đi, con lại không có sữa để ti. Trong khi đó trước kia là đi làm tôi thường xin về trưa để cho con ti và cũng chưa từng xa con 1 ngày. Cảm giác của người mẹ khi sữa về mà không cho con ti đau khổ vô cùng”, chị Hạnh chia sẻ.

Chia sẻ thêm với Pv báo Pháp luật TP.HCM, chị Hạnh cho biết, mỗi lần nói chuyện qua điện thoại, con lại òa lên, đòi bế. Chị vội tắt máy rồi quay mặt đi lau nước mắt, dỗ con ngoan rồi mấy hôm nữa mẹ về. Theo chị Hằng, mặc dù biết là nói dối, nhưng ngày nào cũng phải nói với con, bởi chị cũng chưa biết lúc nào có thể về nhà khi mà dịch vẫn đang bùng phát.

Khi nhắc về đoạn video con đòi bế khi thấy mẹ trên tivi, chị Hạnh bật khóc: “Mỗi khi nhớ đến con, ngực lại đau nhói, lòng cũng xót xa. Nhưng tôi là điều dưỡng, lại là một quân nhân nên mình chỉ biết cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Tôi tin rằng với sự cố gắng ngày đêm của lực lượng tuyến đầu chống dịch cũng như sự chung tay của người dân cả nước, dịch bệnh sẽ sớm được đẩy lùi để những người mẹ xa con nhỏ như tôi sớm được về nhà”.

Hoàng Yên (T/h)

Tin nổi bật