Đinh lăng là một loại cây dễ trồng, dễ tìm, có thể dùng làm cảnh, làm rau, làm thuốc, đồng thời góp phần làm sạch không khí, bảo vệ sức khỏe. Do đó, đại danh y Hải Thượng Lãn Ông – ông tổ của y học cổ truyền Việt Nam – đã gọi cây đinh lăng là “cây sâm của người nghèo”, theo thông tin trên website chính thức của Sở Y tế Hà Nội.
Từ lâu, người Việt đã trồng cây đinh lăng trong vườn nhà và sử dụng rễ cây vào nhiều bài thuốc cổ truyền chữa bệnh rất hiệu quả. Ảnh minh họa.
Đinh lăng, tên khoa học là Polyscias fruticosa (L.), thuộc họ Ngũ gia bì (Araliaceae), là loại cây thân nhỏ, nhẵn, không có gai, cao từ 0,8 đến 1,5 mét. Cây có nhiều loại, phân biệt chủ yếu qua hình dạng lá, phổ biến nhất là đinh lăng lá nhỏ, thường được trồng làm rau ăn kèm, làm thuốc và trang trí sân vườn.
Theo Thông tấn xã Việt Nam, từ lâu, người Việt đã trồng cây đinh lăng trong vườn nhà và sử dụng rễ cây vào nhiều bài thuốc cổ truyền chữa bệnh rất hiệu quả.
Tác động của việc đinh lăng ra hoa
Theo VTC News, đinh lăng là loại cây thân gỗ nhỏ, có thể sống lâu năm. Giống như hầu hết các loài thực vật có hoa, đinh lăng cũng trải qua chu trình sinh sản tự nhiên của mình.
Hoa đinh lăng thường mọc thành chùm kép, có màu trắng xanh hoặc hơi vàng nhạt, kích thước nhỏ li ti. Hoa thường xuất hiện vào mùa hè hoặc cuối xuân, tùy thuộc vào điều kiện khí hậu và độ tuổi của cây.
Hạt đinh lăng chính là phương tiện để cây nhân giống, duy trì nòi giống trong tự nhiên. Ảnh minh họa.
Đinh lăng ra hoa là một phần của quá trình sinh sản hữu tính. Cây ra hoa để tạo phấn, thụ phấn, sau đó hình thành quả và hạt. Hạt đinh lăng chính là phương tiện để cây nhân giống, duy trì nòi giống trong tự nhiên. Đây là một dấu hiệu của sự trưởng thành và phát triển tự nhiên của cây.
Dưới góc độ sinh học thuần túy, cây đinh lăng ra hoa là một quá trình cần thiết cho sự tồn tại của loài. Tuy nhiên, khi xét trên khía cạnh nuôi trồng để lấy dược liệu thì lại có phần khác biệt.
Khi đinh lăng ra hoa, cây sẽ tập trung năng lượng và dinh dưỡng vào quá trình sinh sản, điều này có thể ảnh hưởng đáng kể đến các bộ phận khác của cây, đặc biệt là rễ và lá, những phần thường được dùng làm thuốc.
Để tạo ra hoa, quả và hạt, cây đinh lăng cần một lượng lớn năng lượng và chất dinh dưỡng. Năng lượng này sẽ được rút từ các bộ phận khác của cây, chủ yếu là lá và rễ. Điều này có nghĩa là các hoạt chất sinh học có giá trị (như saponin, alcaloid, flavonoid) thường tích lũy trong rễ và lá sẽ bị giảm đi về hàm lượng. Rễ có thể phát triển chậm hơn, nhỏ hơn, và hàm lượng dược chất không cao bằng những cây không ra hoa hoặc được ngắt hoa kịp thời.
Đối với những người trồng đinh lăng với mục đích thu hoạch rễ để làm thuốc hoặc ngâm rượu, cây đinh lăng ra hoa có thể được xem là dấu hiệu không tốt vì nó làm giảm chất lượng, năng suất của phần rễ.
Quá trình ra hoa và tạo hạt tiêu tốn rất nhiều sức lực của cây, đặc biệt là những cây còn trẻ hoặc đang trong điều kiện sống không thuận lợi (thiếu nước, thiếu dinh dưỡng, bị sâu bệnh). Nếu cây ra hoa quá nhiều và kéo dài, cây mẹ có thể bị suy yếu, kém phát triển, thậm chí có thể bị cằn cỗi hoặc chết sớm nếu không được chăm sóc tốt.