“Em đ? vắng chưa đầy ha? ngày mà bố con anh để bát đũa, xoong nồ?, quần áo chất đống trong nhà tắm, bốc mù? l&ec?rc;n. Tháng sau em đ? c&oc?rc;ng tác 1 tuần chắc mọ? thứ ngập ra tận ng&ot?lde;...”.
“Mấy v?ệc vặt đó là của phụ nữ, anh làm sao được. Thế n&ec?rc;n bố con anh kh&oc?rc;ng muốn em vắng nhà dù chỉ một lúc”.
Đó là mẩu đố? thoạ? của vợ chồng V&ac?rc;n sau 2 ngày chị có v?ệc phả? về qu&ec?rc; gấp. Tr&ec?rc;n thực tế kh&oc?rc;ng &?acute;t g?a đ&?grave;nh g?ống hoàn cảnh của V&ac?rc;n.
V&oc?rc; số nguy&ec?rc;n nh&ac?rc;n
Vợ chồng V&ac?rc;n (Long Thành, Đồng Na?) đều là c&oc?rc;ng chức nhà nước, làm v?ệc cùng cơ quan. Chồng chị là một cán bộ năng nổ, nh?ệt t&?grave;nh, năm nào cũng được cấp tr&ec?rc;n b?ểu dương, khen ngợ?. Dường như anh trở thành mẫu ngườ? lý tưởng kh?ến nh?ều đồng ngh?ệp tỏ ra ghen tị vớ? V&ac?rc;n v&?grave; có được một &oc?rc;ng chồng g?ỏ? g?ang, chịu khó. Thế nhưng chị chẳng hề vu? bở? “ở trong chăn mớ? b?ết chăn có rận”.
Nếu như c&oc?rc;ng v?ệc cơ quan Nam t&?acute;ch cực bao nh?&ec?rc;u th&?grave; về nhà anh lạ? lườ? bấy nh?&ec?rc;u. Mọ? v?ệc lớn nhỏ trong nhà đều một m&?grave;nh vợ cáng đáng. Từ nấu cơm, rửa bát, g?ặt đồ, lau dọn nhà cửa đến đưa, đón con đ? học&hell?p; tất tật đều là “v?ệc của đàn bà” n&ec?rc;n chồng chị phó mặc cho vợ xoay xở. Những lúc ở nhà, Nam chỉ chơ? game, xem ph?m, đọc báo hoặc cùng lắm là chơ? đùa vớ? các con đ&oc?rc;? chút. Có lần V&ac?rc;n nhờ chồng cắm hộ nồ? cơm, loay hoay m&at?lde;? anh mớ? làm xong nhưng tố? đó cả nhà phả? ăn m&?grave; t&oc?rc;m v&?grave;&hell?p; cơm bị sống. Từ đó chị chẳng nhờ chồng g?úp mà tự nhủ, thà m&?grave;nh làm cố còn hơn.
G?ờ nh&?grave;n “b&at?lde;? ch?ến trường” ngổn ngang trong nhà tắm, chị V&ac?rc;n thở dà? kh? nghĩ đến chuyến c&oc?rc;ng tác dà? ngày sắp tớ?: đành phả? x?n nghỉ chứ đ? rồ? v?ệc nhà bừa bộn b?ết lấy a? lo.
Tương tự, chị Phương (Thủ Đức, TP.HCM) cũng hay phàn nàn: V?ệc nhà sao nh?ều thế, làm suốt ngày chẳng lúc nào ngơ? tay! Thờ? mớ? cướ?, chồng chị cũng hay ch?a sẻ v?ệc nhà vớ? vợ nhưng lúc đó lạ? quá ch?ều chồng n&ec?rc;n chị Phương “&oc?rc;m” hết. L&ac?rc;u dần thành quen, anh chồng chịu khó ngày nào bỗng dưng lườ?, chẳng g?úp g&?grave; vợ bở? anh cho rằng “mấy v?ệc nhỏ, chỉ cần vợ làm là đủ”. Anh tự cho m&?grave;nh cá? quyền xả hơ?, thư g?&at?lde;n trong kh? vợ trần th&ac?rc;n bếp núc, quét dọn&hell?p; bất kể chị đ? làm về sớm hay muộn cũng đều phả? tự lo. Thấy vậy nh?ều ngườ? th&ac?rc;n góp ý nhưng chị chỉ cườ?: “M&?grave;nh làm quen rồ?, ráng một chút có sao đ&ac?rc;u”.
Còn chị T&ac?rc;m (Tam Phước, B?&ec?rc;n Hòa) lạ? tố? ngày vất vả, hết v?ệc ở c&oc?rc;ng ty lạ? đến một nú? v?ệc nhà. Chồng chị t&ec?rc;n Dũng, vốn là con nhà khá g?ả, được nu&oc?rc;ng ch?ều từ bé n&ec?rc;n chẳng b?ết đến nỗ? cực nhọc của “những v?ệc kh&oc?rc;ng t&ec?rc;n”. Dũng lu&oc?rc;n có suy nghĩ, nam nh? đạ? trượng phu phả? lo v?ệc lớn chứ lo mấy v?ệc vặt v&at?lde;nh trong nhà sẽ làm cùn ch&?acute; đàn &oc?rc;ng! Nghĩ vậy n&ec?rc;n Dũng thản nh?&ec?rc;n phó thác v?ệc nhà cho vợ.
Làm sao “cả? tạo”?
C&ac?rc;u trả lờ? trước hết từ ch&?acute;nh ngườ? phụ nữ. Sự lườ? b?ếng của chồng có một phần trách nh?ệm ở ngườ? vợ.
Để g?úp chồng “ngoan” hơn trước hết 2 ngườ? phả? thống nhất vớ? nhau kh&oc?rc;ng ph&ac?rc;n b?ệt v?ệc của vợ hay v?ệc của chồng, chỉ cần có thể làm và có thờ? g?an th&?grave; cùng nhau làm cho nhanh chóng. Mặt khác, ngườ? vợ n&ec?rc;n lựa chọn những lúc phù hợp để nhẹ nhàng g?ả? th&?acute;ch cho chồng h?ểu c&oc?rc;ng v?ệc ngày nay của phụ nữ kh&oc?rc;ng chỉ là quanh quẩn ở trong bếp, mà còn mở rộng ra ngoà? x&at?lde; hộ?. Chị em rất cần có thờ? g?an nghỉ ngơ?, g?ao t?ếp vớ? bạn bè, đồng ngh?ệp n&ec?rc;n chồng phả? tạo đ?ều k?ện cho vợ bằng cách “ch?a lửa” vớ? vợ để g?ảm bớt gánh nặng v?ệc nhà. Đồng thờ?, h&at?lde;y khéo léo tạo cho chồng thó? quen g?úp vợ v?ệc nhà từ những c&oc?rc;ng v?ệc nhỏ nhất, dễ làm, l&ac?rc;u dần sẽ đảm đang được nh?ều v?ệc khác. Chớ nản lòng, bu&oc?rc;ng tay hoặc &oc?rc;m đồm, gắt gỏng sẽ làm chồng tự á?, ỉ lạ?, lườ? càng lườ? th&ec?rc;m.
Thật ra v?ệc nhà kh&oc?rc;ng hề vặt v&at?lde;nh mà trá? lạ? nó rất mất thờ? g?an và tốn nh?ều c&oc?rc;ng sức. Kh&oc?rc;ng &?acute;t g?a đ&?grave;nh đ&at?lde; rạn nứt hạnh phúc chỉ bở? &oc?rc;ng chồng v&oc?rc; t&ac?rc;m, phó mặc vợ tề g?a nộ? trợ, tạo n&ec?rc;n khoảng cách v&oc?rc; h&?grave;nh, th?ếu gần gũ?.
Dù chỉ làm một chút th&oc?rc;? cũng là sự động v?&ec?rc;n mang lạ? n?ềm vu?, hạnh phúc ngọt ngào cho vợ bở? cảm g?ác được y&ec?rc;u thương, sẻ ch?a, th&oc?rc;ng cảm. Đ?ều này tưởng chừng rất nhỏ nhưng “cá? được” chẳng nhỏ chút nào!
Theo Thanh N?&ec?rc;n